"Mẹ mà sai sót lần nữa, đừng trách con hỗn!"
Tùng nghe Phúc, bạn thân, gọi vội vàng ra ngoài, nói rằng mẹ cậu đang bị đánh. Hốt hoảng, Tùng khoác áo và nhảy lên xe Phúc. Khi đến nơi, họ thấy ba người phụ nữ đang lên xe máy, đe dọa mẹ Tùng vì cho rằng bà là người cướp chồng. Mẹ Tùng ngồi thất thần, quần áo xộc xệch. Tùng và Phúc nhanh chóng giúp mẹ dậy. Quay về nhà, cả hai mẹ con im lặng, Tùng lo lắng và tò mò về sự việc. Dù biết đó là một trận đánh ghen, Tùng vẫn không thể tin mẹ mình - một giáo viên mẫu mực - lại dính dáng đến chuyện đáng xấu hổ đó.
Bố Tùng đi công tác ở miền Nam hơn một tháng, bỏ lại mẹ con Tùng ở nhà. Dù không muốn xa gia đình, nhưng ông không thể từ chối cơ hội thăng chức. Trong thời gian này, mẹ Tùng đi dạy còn Tùng lo học vì năm sau là năm cuối cấp. Nhìn mẹ mệt mỏi, Tùng cảm thấy xót xa và có chút thù hận khi nghĩ đến việc mẹ có thể lừa dối bố con cậu. Không khí trong nhà nặng nề suốt 5 ngày, đến ngày thứ 6, mẹ Tùng mới lên tiếng giải thích rằng mọi chuyện chỉ là hiểu lầm. Tùng đáp lại với hy vọng, nhưng trong lòng vẫn nghi ngờ. Sau đó, Tùng lén theo dõi mẹ nhưng không thấy điều gì bất thường.
Tùng luôn ám ảnh và lo lắng về việc mẹ có thể ngoại tình. Trong kỳ nghỉ hè, mẹ Tùng bận rộn với các cuộc họp liên quan đến việc thay đổi cán bộ phòng giáo dục. Ngày nào Tùng cũng thấy mẹ lên trường, nhưng một lần Phúc tiết lộ rằng mẹ cậu đang bị kiện tụng. Phúc cho biết nhiều cán bộ và phụ huynh đã tố cáo mẹ Tùng tham nhũng và có mối quan hệ không trong sáng với cấp trên. Ban giám hiệu trường phải họp liên tục để điều tra, tình hình căng thẳng khi có nhiều bằng chứng chống lại mẹ Tùng.
Nghe Phúc kể, Tùng tức giận nắm chặt tay, mặt đầy uất hận. Cậu tin chắc mẹ đã làm điều tày trời mà cậu ám ảnh bấy lâu. Nghĩ về lời biện minh của mẹ trong vụ đánh ghen trước đó, Tùng càng thêm điên tiết. Dù về nhà không hỏi mẹ, nhưng cậu băn khoăn có nên cho bố biết hay không. Cuối cùng, Tùng quyết định giữ im lặng vì lo sợ bố sẽ đau đớn khi biết sự thật. Mẹ cậu, một giáo viên và hiệu trưởng được kính trọng, lại có thể làm điều vô đạo đức ấy sao? Hơn nữa, bố Tùng luôn tự hào về mẹ. Cậu chợt nhận ra từ khi bố đi công tác, mẹ cậu đã ăn diện khác thường.
Bà không chỉ trang điểm và mua sắm quần áo mà còn đi xăm lông mày và thường xuyên dùng điện thoại, trước đây chỉ để nghe gọi nhưng giờ bà hay nhắn tin. Có hôm, Tùng nghe tiếng tin nhắn từ điện thoại mẹ lúc khuya. Tùng sống trong dày vò và căm hận, mỗi khi thấy mẹ, cậu lại tưởng tượng đến cảnh bà ngoại tình. Đầu năm học mới, mẹ Tùng thông báo sẽ chuyển công tác sang trường khác, thông tin mà Tùng đã biết từ Phúc. Mẹ Tùng được điều chuyển làm hiệu trưởng một trường xa nhà, Tùng giả vờ không biết và hỏi tại sao mẹ lại chuyển công tác sau nhiều năm làm việc ở trường cũ. Tại khu phố nhỏ, chẳng có gì là bí mật, đặc biệt là những chuyện tai tiếng liên quan đến người mà ai cũng biết.
Tùng quyết định im lặng dù trong lòng rất bức bối. Anh lo lắng về phản ứng của bố nếu biết mình bị lừa dối, và cố gắng quên đi điều đó. Tuy nhiên, một hôm khi mẹ đang tắm, Tùng nghe tiếng tin nhắn điện thoại. Tò mò và nghi ngờ, anh mở ra xem.


Source: https://afamily.vn/tinh-yeu-hon-nhan/me-ma-mat-net-lan-nua-dung-trach-con-lao-20130802090120369.chn